Động lực học hành với chị gia sư dễ dãi, giữa tôi và nhỏ có một bức tường ngăn cách vậy, nhỏ cứ gục mặt xuống bàn mà ngọ ngoậy cái tô bún… – Em sao vậy, không muốn ăn à? – Tôi đặt tay lên mặt em… – Em bệnh à? – Tôi hỏi tiếp… – Hì không gì đâu, tự dưng không muốn ăn thôi à… – Có gì nói gì, bệnh thì anh đưa cho bác sĩ… – Hì dạ… Lại im lặng im lặng đến khó chịu vô cùng, tôi ngước mắt ra ngoài nhìn, tiếng reo của những người đàn bà bán hàng rong với gương mặt khắc khổ thoáng qua ánh mắt tôi, nhợt nhạt của cái thành phố này, tôi cười vì nghĩ